Phượng Hoàng cổ trấn – Hoa hải đường rơi xuống Đà Giang
Phượng Hoàng cổ trấn – trấn cổ lặng lẽ nơi phố núi suốt cả ngàn năm – mang theo biết bao câu chuyện tình xưa cũ. Dưới đây là câu chuyện mà một khách đi Tour Phượng Hoàng cổ trấn biết tiếng Trung, khi lang thang thăm thú quanh trấn đã được những người già kể lại cho. Chọn một Tour Trung Quốc đến đây, có thể bạn cũng sẽ được nghe kể về những câu chuyện như vậy đấy.
Tour Phượng Hoàng Cổ Trấn tour Trương Gia Giới Du Lịch Giá Rẻ 2024
Tour Phượng Hoàng Cổ Trấn Trương Gia Giới Đường Bộ 2024
Tour Phượng Hoàng Cổ Trấn từ Hà Nội Máy Bay Giá Rẻ 2024
Có một câu chuyện xưa cũ rằng, vào thời các vị vua vẫn còn tại vị, mỹ nhân khắp nơi tham gia hội tuyển tú. Những tiểu thư lá ngọc cành vàng, dung nhan diễm lệ đều đi ứng tuyển. Mà vùng đất như Phượng Hoàng cổ trấn, cảnh đẹp hơn tranh, đương nhiên cũng có mỹ nhân tham dự. Nàng được trúng tuyển nhập cung, để lại bao tiếc nuối cho mối tình si của công tử, thi sĩ họa sĩ trong vùng.
Nhưng rồi năm tháng trôi qua, chẳng còn ai nhớ tới nàng nữa. Nàng ở trong cung, có được gặp mặt vua không, có được ân sủng của ngài không? Hay là, nàng một mình cô đơn nơi cung cấm? Chẳng còn ai nhớ tới. Chỉ có, cây hoa hải đường dọc bờ sông Đà Giang, nơi nàng vẫn tới chơi, ngắt một nhành hoa cài lên đầu, nhặt hoa rụng thả xuống sông. Chỉ còn cây hoa hải đường là nhớ tới nàng.
Gió lướt qua, hoa hải đường rơi. Câu chuyện về nàng mỹ nhân kia đã chẳng còn ai nhớ đến. Thế nhưng trong mỗi chúng ta, ai mà chẳng giống như cây hoa hải đường, luôn có một mỹ nhân trong lòng. Bản thân yêu thương coi trọng nàng, lại chẳng thể vươn tay ôm nàng vào lòng mà nâng niu. Chỉ có thể giương mắt nhìn nàng đi theo hạnh phúc khác.
Ngày mỹ nhân hạnh phúc tiến cung, trống chuông gõ mừng khắp nơi, xen lẫn là tiếng pháo nổ chúc mừng của gia đình nàng. Âm thanh ngọc bội bên người nàng vang lên trong vắt. Nàng ngồi trong kiệu khẽ mỉm cười rời khỏi trấn Phượng Hoàng, không hề hay biết hải đường hoa rơi đầy mặt đất. Bướm hồ điệp bay lượn khắp không trung chúc phúc cho nàng.
Bởi vì chỉ là một cây hoa hải đường, nên chỉ có thể im lặng đứng nhìn. Nhưng là một con người, đứng trước mặt người mình yêu thương, liệu bạn có thể nói ra lời tận lòng đang chôn dấu? Bất kể có sợ hãi hay ngại ngùng thế nào? Chỉ e, bạn luyến tiếc nàng, sợ rằng lời trong lòng thổ lộ ra nhạt như nước, khiến nàng buồn chán. Cuối cùng một câu cũng không nói ra. Quá khứ đang vui vẻ, nếu chỉ vì một lần tỏ tình thất bại mà không nhìn mặt nhau nữa thì thật đáng tiếc.
Rất nhiều người cho rằng, thà không thổ lộ, đứng mãi ở điểm ban đầu, nhìn năm tháng trôi qua đơn thuần nhưng ở bên nhau, vậy là đủ. Chỉ cần một cái nhíu mày của nàng cũng khiến ta lo lắng khổ sở. Vậy thì đừng nói gì sẽ tốt hơn. Thế nên người đi du lịch Phượng Hoàng cổ trấn thường mang theo nỗi buồn. Nỗi buồn của thất tình và tình yêu đơn phương. Chỉ hy vọng bạn đến Phượng Hoàng chơi, có thể khoan khoái hứng lấy một làn gió xuân, say đắm vì cảnh đẹp non nước nơi này để bình thản trở về. Dám yêu dám thổ lộ, hoặc là buông tay, trả lại vui vẻ cho chính mình.
Có một điều cây hải đường không biết. Bướm phượng vĩ bay theo nàng vào cung, nhẹ nhàng đáp xuống lông mày cong như trăng vàng. Đáp lại chỉ là tiếng thở dài. Tiếng đàn nàng đánh dâng vua, triền miên lời thề hẹn. Tiếng đàn ngày xưa nàng chơi bên bờ sông Đà Giang cạnh cây hải đường, chỉ cây mới hiểu. Tình cảm đặt vào đế vương, tương tư nơi cung cấm, tiếng đàn bị lãng quên của nàng, mãi mãi nằm trong lòng cây hải đường năm đó.
Ngắm liễu dưới trăng, thưởng rượu bên hoa, nếu như có thể khiến người mình yêu hạnh phúc, liệu bạn sẽ dũng cảm tỏ bày, tiến đến nắm tay nàng, mang đến cho nàng hạnh phúc. Hay là chọn im lặng, bầu bạn với phố xá náo nhiệt, nhìn nhà nhà đèn đuốc sáng trưng, chiếu sáng cả đêm dài cô đơn? Mùa xuân ở Phượng Hoàng cổ trấn, tuy là tuyết tan hay sương mù che phủ, chim xanh cũng đã bắt đầu đến ríu rít vui vầy, chỉ có lời tỏ bày của bạn nói ra thiếu đi một nửa, mất đi 2 câu kết yêu nàng.
Phượng Hoàng trấn 1300 năm lịch sử, có lẽ cũng đã mệt mỏi khi xem ly biệt trong đời người. Cây hải đường năm xưa nguyện cả đời này đợi nàng mỹ nhân trở về, dù là kiếp này hay muôn ngàn kiếp nữa. Có những chuyện đã qua không cách nào buông xuống được. Chỉ có điều, mỹ nhân còn chưa trở về, hải đường đã tàn bên Đà Giang. Hoa hải đường nở rộ lần cuối trước khi gục ngã trước gió mưa năm tháng, chỉ nhớ lại lần đầu tiên đắm chìm trong đôi mắt của nàng, chút hy vọng tan thành khói trong cảnh xuân. Lòng than thở một hồi, sông Đà Giang cuốn từng cánh hoa cuối ra biển, tiễn biệt một tấm lòng si. Chỉ hi vọng lưu lại được nụ cười tươi như hoa hải đường của nàng.
Bất kể nàng trải qua bao gió sương, chỉ cần nàng nguyện ý, dù là núi cao hay biển sâu đều có ta đi cùng nàng. Nếu trong lòng bạn đã quyết tâm yêu thương nàng như vậy, sao chỉ chút dũng khí tỏ tình lại không dám thổ lộ? Chỉ có thể cho nàng biết tấm lòng của bạn, mới có thể cùng nàng qua tất cả mùa trăng tròn trăng khuyết. Nếu phong cảnh nơi nhân gian cũng không sánh bằng nàng, thì đừng bỏ lỡ nàng. Phượng Hoàng cổ trấn có thể là nơi thê lương cho những mối tình tan vỡ, cho những người vừa thất tình, muốn đến đây trao gửi lại một đoạn nhân duyên để bước tiếp. Nhưng đừng để Phượng Hoàng trấn là nơi chứng kiến mối tình thầm lặng của bạn. Một cây hải đường năm xưa đã quá đủ cho Đà Giang than khóc. Bạn có thể nói nhỏ cho Đà Giang tên của người đó, hy vọng người đó không có bạn vẫn có thể hạnh phúc. Nhưng không thể sau nhiều năm gặp lại, cái tên bạn thốt ra vẫn là tên người đó, mà bạn vẫn độc hành nơi đây được.
Phượng Hoàng cổ trấn có thể buồn, có thể cô đơn, nhưng nó hy vọng khách đi tour Phượng Hoàng cổ trấn đến đây có thể ném hết nỗi buồn xuống Đà Giang mà đổ ra biển, còn họ thì bình thản trở về. Đừng mang theo nỗi buồn từ Phượng Hoàng trấn trở về nhé. Mà hãy mang theo niềm tin, sức mạnh và dũng khí để tỏ tình với người bạn thương. Dù có thế nào, tấm lòng chân thành của bạn vẫn cần được tỏ bày. Bất kể có được hồi đáp hay không, cũng đừng như cây hải đường của trấn Phượng Hoàng, không thể làm mỹ nhân nở nụ cười, cũng không thể tỏ bày cho nàng biết tấm lòng mình.